Hành trình tìm đến tự do của nhạc công người Do Thái
The Pianist
Nghệ sĩ dương cầmAizz trên con đường cày phim của Adrien Brody không thể không đi qua bộ này. Tuyệt vời.
Phim về chiến tranh nhiều, phim về người Do Thái sinh tồn trong thế chiến thứ 2 cũng nhiều, sách về sự tàn khốc thực tế đó cũng nhiều. Nổi lên giữa sự tàn khốc đấy chính là một người nhạc công với cái sự "bay bổng" đến nao lòng. Khoảng khắc giai điệu Moonlight Sonata vang lên trong căn nhà tối tăm quả đã đem lại cho người xem sự rùng mình tột độ.
Nội dung phim cô đặc. Mình từng xem đoạn kết cuối đâu đó trên tivi nhiều năm về trước, ngỡ rằng phim xoáy vào chủ đề sinh tồn nhưng không phải. 2/3 phim nói về sự tàn khốc của chiến tranh thông qua cái nhìn của người ở lại - người đã mất tất cả.
Thời trang trong phim - hay nói cách khác là của thập niên 40s - rất đỉnh. Mình nhận ra áo quần shopee bây giờ có khi còn không bằng được cái rèm của hồi đó. Cái hay là phim không cố tình xây dựng một nhân vật bẩn thỉu, khốn khó mà thay vào đó những dấu vết chiến tranh hiện rõ qua cảm xúc nhiều hơn.